Bệnh nhân bị ngộ độc rượu nặng, vừa mới ngừng tim
1 lúc, may mà các bác sĩ ép tim đập lại được, nhưng nguy cơ quả tim nó
lại ngừng tiếp. Nếu cố đến cùng thì phải lọc máu để lấy rượu độc ra khỏi
cơ thể...
- Bác sĩ ơi!
- Vâng!
- Chồng tôi qua được không bác sĩ?
- Ông ấy nhiễm toan chuyển hóa rất nặng, đồng thời tổn thương gan qua
nhiều năm làm tình trạng nặng thêm lên, khả năng nhiều là không chữa
được
- Vậy có cứu được không bác sĩ?
- Ông ấy bị ngộ độc rượu nặng, vừa mới ngừng tim 1 lúc, may mà các bác
sĩ ép tim đập lại được, nhưng nguy cơ quả tim nó lại ngừng tiếp cô ạ.
Nếu cố đến cùng thì phải lọc máu để lấy rượu độc ra khỏi cơ thể cho ông
ấy thôi.
- Tốn nhiều tiền không bác sĩ?
- Mỗi lần lọc chi phí khoảng 20 triệu
- Phải lọc mấy lần?
- Ít nhất 1 lần, nếu ông ấy khả quan hơn thì phải tiếp tục lọc tiếp
- Vậy à (thở dài)
- Đây là thủ thuật đắt tiền nên gia đình cân nhắc
- Thế có chắc chắn cứu được ông ấy không?
- Cái này y học chúng tôi không tiên lượng được, tùy tình huống mà chúng tôi gặp sẽ xử trí tiếp
- Vậy à (thở dài)
- Cô cứ thảo luận với gia đình đi
- Hai ngày nay ông ấy uống rượu bảo không được, còn chửi tôi
- Ông ấy có hay chửi vợ con không?
- Trước đây thì có, đánh tôi như đập đất, bây giờ yếu rồi không làm ra
tiền được, bị phụ thuộc vào vợ vào con nên biết thân biết phận không dám
chửi nữa. Nhưng vẫn uống rượu, hôm trước tôi vừa đổ 10 lít rượu đi
không cho uống nữa.

- Thôi cô ạ, những người thế này chỉ có uống rượu đến chết thì thôi chứ
không cai được đâu, các bác sĩ ở đây ngày nào cũng phải chạy theo những
bệnh nhân thế này mệt mỏi lắm. Cứ rời bệnh viện ra lại uống rượu rồi
lại đi cấp cứu đến phát chán đi được.
- Mấy hôm trước vẫn còn tỉnh táo, còn đi lĩnh lương cho vợ nữa, về đưa
cho tôi còn giữ lại bốn trăm. Tôi bảo chỉ cầm hai trăm thôi, tiêu hết
giáp tết tôi đưa tiếp không nghe. Thằng con rể đặt 20 lít rượu trong
làng cho bố người ta chưa giao kịp, thế là hoắng 1 cái đã lên phố vác 10
lít rượu về rồi.
- Sao cô không can ông ấy?
- Can thế nào được
- Những bệnh nhân thế này chỉ làm khổ vợ con thôi
- Sống với nhau bao nhiêu năm có đến 3 mặt con rồi nhưng không được 1
ngày nào giúp vợ giúp con, chỉ rượu. Nhưng sao mà nhanh thế, mới hôm qua
ngồi nhà mà hôm nay đã thế này rồi
- Ngộ độc rượu này nhanh lắm, mấy hôm trước báo chí chẳng nói ầm lên vụ mấy người chết vì rượu rởm chắc cô biết chứ
- Rượu này ông ấy mua tại nhà máy đấy
- Bây giờ thật giả lẫn lộn, mua gì cô cũng toàn phải nhờ người quen cho
yên tâm 1 phần chứ ai dám chắc đồ thật hay không. Rượu cũng thế thôi
- Khổ lắm bảo mãi không nghe, năm ngoái đã 1 trận suýt chết phải nằm viện gần 2 tháng, nôn cả ra máu, bác sĩ bảo sưng gan. Tôi phải bán con trâu đi mới đủ tiền điều trị đấy.
- Biến chững bệnh gan này cứ lần sau nặng hơn lần trước, người ta giống
1 cái xe lao xuống dốc không có cách nào phanh lại được đâu. Đến 1 lúc
nào đó sẽ là lần đi viện cuối cùng của bệnh nhân, chúng tôi nhìn người
ta chết từ từ trước mắt mà không làm gì được. Đây có lẽ là lần cuối cùng
ông ấy vào đây đấy.
- Biết vậy, rượu triền miên thế làm con cái thất học toàn đi làm thuê
làm mướn, tiền đâu mà điều trị bác sĩ, nhưng mà vẫn phải cố thôi, sống
với nhau một ngày nên nghĩa tôi chẳng nỡ bỏ. Để tôi ra bàn với các cháu,
có chết cũng cố làm 1 lần cho khỏi áy náy bác sĩ ạ.
- Gia đình phải xác định rằng không thể chạy chữa cho một người chẳng
biết đi đến đâu mà đẩy cả nhà đi ăn mày là không được, vậy nên tôi mới
muốn thảo luận với gia đình việc này
- Cho hết nhẽ, dân làng người ta khỏi nói tôi bỏ mặc chồng con không chạy chữa, miệng lưỡi thế gian độc địa lắm.
- Thôi được rồi, tí nữa quết định ra sao thì cô vào báo nhân viên trong
này nhé. Dù gì đi nữa thì nhân viên họ cũng sẽ tôn trọng quyết định của
gia đình mình.
- Cám ơn bác sĩ (thở dài).
Nguồn: suckhoedoisong.vn